Biết kẻ đặt hàng mình là một đại gia phế liệu đất Thái Nguyên, Sồng Bả Sịa, một tay trùm ma túy đất Mường Hung, huyện Sông Mã (Sơn La), rất khoái nhưng vẫn không bỏ qua những bước thăm dò trước khi đi đến quyết định bắt tay làm ăn...
Bữa cơm bụi làm quen...
Mường Hung là xã vùng cao biên giới của huyện Sông Mã (Sơn La), giáp ranh với cụm bản Nà Cáy, một trong những “trung tâm ma túy” lớn của huyện Mường Ét, Hủa Phăn (Lào). Trong số những “thổ địa” ở Mường Hung, giàu nhanh từ ma túy có Sồng Bả Sịa ở bản Bua Hin và Lò Văn Anh ở bản Co Tra.
Sịa và Anh có nhiều họ hàng bên kia biên giới nên mỗi khi có đơn đặt hàng, chúng cử nhiều toán vượt biên sang Lào với nhiều danh nghĩa khác nhau như thu mua ngô, mua phế liệu để móc nối với những đối tượng bên kia biên giới, vận chuyển heroin từ thị xã Sầm Nưa về cụm Nà Cáy rồi đưa về Mường Hung cất giấu.
Giàu và có thế lực nhất xã nhưng Sịa và Anh cũng là những kẻ nổi tiếng về sự độc đoán và tàn ác thế nên ở bản ai cũng sợ, không dám ho he một điều tiếng gì về chúng. Khách đến mua hàng của Sịa và Anh rất đa dạng, chủ yếu là người dưới xuôi lên nhưng chưa một ai được hai kẻ này dẫn về nhà, giới thiệu với vợ con. Mọi hoạt động mua bán đều diễn ra ở ngoài rừng, có khi là ở quán ăn, xong việc đường ai nấy lo.
Một buổi trưa, tại một quán cơm ven đường có ba người đàn ông ngồi ăn cơm chung một chiếc bàn. Nhìn cung cách trò chuyện thủ thỉ của họ, ai cũng ngỡ họ thân nhau từ trước. Duy chỉ có ba người là hiểu rằng họ mới quen nhau khi cùng bước chân vào quán này.
Không ai biết họ nói gì với nhau mà hai hôm sau, cũng tại quán cơm đó, ba người đàn ông này lại xuất hiện để rồi một tuần sau, họ lại ngồi bù khú với nhau bên những chai rượu ngô. Hai thanh niên dáng người thư sinh chính là hai chiến sỹ biên phòng còn người đàn ông trung niên, dáng thấp đậm là một dân buôn bán. Điều đặc biệt ở người đàn ông này là ông ta nghiện ma túy và đều đặn hàng ngày tới gặp Sịa để mua heroin về sử dụng.
Việc mua ma túy về sử dụng vẫn tiếp tục diễn ra nhưng mỗi lần gặp Sịa, người đàn ông trung niên này lại kể với Sịa về một người bạn giàu có của mình. Anh ta khoe rằng người bạn này có cách tính tiền rất là lạ chỉ đếm tờ tiền có mệnh giá lớn nhất là 500 ngàn còn những đồng tiền nhỏ hơn thì buộc thành từng bó rồi dùng cân để cân trước khi cất.
Nghe thấy đã lạ nên khi con nghiện này bảo rằng anh bạn muốn thử tài với lĩnh vực mới như ma túy, Sịa đã đồng ý cho gặp. Cứ tưởng gặp được ngay, Sịa không ngờ nhận được câu trả lời: “Anh ta không ăn hàng lẻ đâu, phải cỡ vài chục tới vài trăm bánh cơ”. Máu dồn lên mặt, Sịa cho mời người này tới nhà chơi để “biết thực lực của nhau”.
Một tuần sau, nhà Sịa có khách. Bước xuống từ chiếc camry bóng nhoáng mang biển số Thái Nguyên là hai người đàn ông trẻ, ăn mặc sành điệu. Ngửi mùi nước hoa, Sịa biết ngay đây là dân chơi, thừa tiền lắm của nhưng vốn là kẻ lọc lõi đa nghi nên dù rất niềm nở đón khách, Sịa vẫn mang hàng lởm ra chào mời.
Một cái gẩy móng tay sành điệu, ít bột trắng bay ra. Hai vị khách không nói một câu, đứng dậy cáo từ. Sịa chưa kịp đứng dậy, đã phải chột dạ khi một trong hai người ngọt nhạt: “Chúng tôi lấy hàng nhiều nhưng phải hàng thật còn của này thì ông nên bán cho người khác, đừng chào hàng chúng tôi cho mất thời gian”.
Biết gặp kẻ sành “ăn”, Sịa mang hàng thật ra nhưng hai vị khách xua tay bảo cho Sịa suy nghĩ rồi sẽ bàn bạc tiếp. Khách về rồi, Sịa cụt hứng. Như kẻ vừa đưa miếng ăn lên miệng thì rơi, ông trùm quyết định bằng mọi giá phải liên kết làm ăn với 2 đại gia này.
Từ hôm đó, thay vì đợi con nghiện đã dắt khách đến cho mình thì Sịa lại đích thân đi tìm kẻ này chỉ vì muốn moi tin về hai dân chơi bữa nào. Ngay sau đó, những thông tin này nhanh chóng được báo lại cho Lò Văn Anh, kẻ đứng đằng sau mọi hoạt động của Sịa. Anh chỉ đạo Sịa đàm phán lại với 2 khách hàng tiềm năng, cho biết đang có 20 bánh heroin loại xịn muốn bán với giá 4.400 USD/bánh.
Sịa liên lạc với hai người này, đề nghị cho xem tiền và giao hàng nhưng câu trả lời lại là không thể mang tiền lên nếu không chắc chắn có hàng. Biết gặp phải kẻ rắn mặt song cả Anh và Sịa vẫn không hé lộ về số ma túy đang cất giấu. Chúng muốn có một cuộc thử nghiệm cuối cùng.
Một ngày kia, Sịa và Anh bất ngờ xuất hiện ở Thái Nguyên, tìm đến nhà hai vị khách trẻ tuổi từng đến nhà mình. Chuyến viếng thăm đột ngột nhưng vẫn được tiếp đón chu đáo và ngay tại tư dinh của vị đại gia trẻ tuổi, nhìn nội thất cầu kỳ, đắt tiền của gia chủ, Lò Văn Anh đề nghị từ nay mọi thương lượng về buôn bán hãy chỉ bàn với hắn, không ai khác.
Cất mẻ lưới lớn...
Sau chuyến đi đó, Lò Văn Anh còn có vài lần bí mật đi Thái Nguyên để thu thập thêm thông tin về con người mà anh ta đang định bắt tay làm ăn lâu dài. Những lần ấy anh ta thường thuê khách sạn để nghỉ lại và lân la các hàng quán để moi thông tin. Khi cảm thấy chắc chắn về đối tác của mình, Văn Anh mới điện thoại hẹn tới nhà mình thỏa thuận mua bán đơn hàng đầu tiên là 20 bánh heroin.
Trưa ngày 8-2-2007, sau khi gặp nhau, Văn Anh ra hiệu cho vợ là Lường Thị Diên đi báo cho Sồng Bả Sịa và đối tượng người Lào đang nấp trong vườn, vào nhà giao dịch còn chị ta ra đầu nhà cảnh giới. Sau một tuần trà vừa là ngã giá vừa để thăm dò nhau, cuối cùng Lò Văn Anh và 2 tên đồng đảng mới dẫn “tay chơi đất Thái” đi xem hàng.
Bốn người nhanh chóng khuất vào vườn cây um tùm phía trước, tiến đến một hang đá cách nhà khoảng 100m. Tại đây, đối tượng người Lào mở chiếc túi cho khách mua thử hàng, tuy nhiên vì không đủ 20 bánh heroin như đã giao hẹn nên giao dịch mua bán đã không thành công. Cho rằng đã làm mất thời gian của mình nên trên đường quay ra, vị khách đã bẻ một cành hoa mận ném đi.
Sợ mất khách hàng tiềm năng, Lò Văn Anh đành phải xuống nước. Anh ta đề nghị khách hãy lấy 17 bánh ma túy đang có với điều kiện sẽ bớt cho vài giá. Ban đầu vị khách không đồng ý nhưng rồi cũng gật đầu vì không muốn lần đầu làm ăn đã về tay không.
Đôi bên thỏa thuận địa điểm giao hàng, nhận tiền tại một quãng đường vắng, cách nhà Lò Văn Anh khoảng 1km, ngược lên biên giới. Sịa được giao nhiệm vụ chở hàng tới điểm hẹn. Chúng bỏ cả 17 bánh heroin vào một bao tải rồi đổ đầy thóc lên sau đó khiêng ra xe máy, chằng buộc cẩn thận.
Sịa đi rồi, trong nhà lúc này Lò Văn Anh mới yêu cầu khách mang tiền ra thanh toán. Một chiếc ba lô nặng được nhấc lên từ sau đuôi xe, tuy nhiên khi cả ba đang mải miết đếm tiền thì lực lượng biên phòng bất ngờ xuất hiện. Nghe thấy tiếng động lạ, gã người ngoại quốc lao vút ra ngoài theo đường cửa sổ rồi biến mất vào vườn cây rậm rạp.
Chỉ có vợ chồng Lò Văn Anh không chạy kịp nên bị khống chế ngay tại nhà. Tên cáo già lao như thiêu thân tới chỗ chiếc ĐTDĐ, định bấm gọi nhưng vị khách mua hàng nhanh tay giật được. Khám xét khẩn cấp nhà của tên trùm này, lực lượng biên phòng thu được sổ ghi nợ, giấy nhận nợ, bìa đỏ thế chấp và những thứ có liên quan đến hoạt động mua bán ma túy.
Không hề hay biết biến cố vừa xảy ra với tên trùm của mình, Sịa ung dung ngồi nghỉ ven đường với bao thóc đầy chất sau xe. Anh ta nhẩm đoán chuyến buôn bán này sẽ được chia chác một phần không nhỏ và với khoản tiền ấy, Sịa sẽ cho vợ con đi chơi cho biết đó biết đấy.
Mải nghĩ, Sịa không để ý tới hai chiếc xe máy phóng vù qua rồi bất ngờ cua một vòng lớn lượn lại. Tới khi hai chiếc xe áp sát bên mình, Sịa mới giật mình, vùng chạy nhưng đã muộn. Với tang vật 17 bánh ma túy mang theo, Sịa biết đời mình coi như chấm dứt từ đây.
Sau khi kết thúc chuyên án, người ta không thấy vị đại gia trẻ tuổi quay về ngôi biệt thự ở Thái Nguyên nữa. Chẳng ai biết ông chủ của ngôi nhà này đi đâu, làm gì. Chỉ biết rằng sau khi bị bắt, Lò Văn Anh và Sồng Bả Sịa được bàn giao cho CA tỉnh Sơn La, tiếp tục điều tra mở rộng...
Theo PL&XH